Trong thang máy mặc dù có ấm hơn nhưng khi đi ra ngoài gió lại thổi đến lạnh thấu xương, Quý Thính chỉ đành vùi mặt vào người anh, bàn tay lộ ra ngoài ống tay áo lạnh cứng.
Đàm Vũ Trình đến cửa nhà, cúi nhìn cô: “Chìa khoá.”
Quý Thính đưa tay lấy từ trong túi áo khoác ra chùm chìa khoá. Cạch một tiếng, Đàm Vũ Trình rút chìa khoá ra dùng một tay mở cửa, bế cô vào nhà. Gió lớn nên tiếng cửa đóng lại khá lớn, Đàm Vũ Trình bế cô vào phòng ngủ chính, bên trong ấm hơn không ít nhưng không kịp bật đèn. Anh cúi lưng đặt cô xuống giường, hơi thở hai người giao nhau, Quý Thính thích nghi được với bóng tối trong bóng đêm nhìn vào mắt anh. Đàm Vũ Trình ngửi thấy hương nước hoa nhàn nhạt trên người cô, nhướng mi nhìn cô. Hơi thở của Quý Thính như ngừng lại, rời ánh mắt đi theo phản xạ.
Đàm Vũ Trình nhìn cô vài giây, kéo chăn đắp lên sau đó đứng dậy xắn ống tay hỏi: “Nhà em còn đường đỏ không?”
Quý Thính kéo chặt chăn cảm thấy rất lạnh, cô gật đầu: “Còn.”
Đàm Vũ Trình gật đầu, lấy điều khiển tăng nhiệt độ điều hoà rồi mở đèn đầu giường lên. Sau đó anh đi ra ngoài, Quý Thính vùi mình trong chăn bàn tay dần ấm lên, cô ngồi dậy lấy áo khoác của anh ra, sau đó cũng cởi áo khoác của mình. Nhịn đau xuống giường treo áo khoác của hai người lên, nhanh chóng thay bộ đồ ngủ mềm mại rồi nằm lại xuống giường, cả người thoải mái hơn rất nhiều. Chăn vẫn chưa hoàn toàn ấm nhưng nhờ điều hoà căn phòng ấm lên rất nhiều. Quý Thính cũng cảm thấy bớt đau hơn một chút.
Đàm Vũ Trình đẩy cửa đi vào, tay bưng một ly nước đường đỏ cùng ống hút, anh ngồi xuống bên giường nhìn người phụ nữ trong chăn, “Em ngồi dậy uống này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT