Có tiếng bíp vang lên, tai nghe điện thoại có chút nóng Quý Thính đặt điện thoại xuống, Vu Hy ôm lấy vùi thẳng vào người cô, hít hà: “Tớ bảo này, trên người cậu thơm quá.”
Quý Thính kéo chăn lên, nói: “Tớ tắm rồi.”
“Có mùi thơm của gỗ mun, đặc biệt là ở quanh cổ.” Vu Hy ngửi cổ cô, Quý Thính hơi khựng lại. Mùi nước hoa gỗ mun là mùi mà Đàm Vũ Trình sử dụng, buổi tối anh ôm cổ cô, nghĩ tới đây hai bên tai cô càng trở nên nóng hơn. Vu Hy lẩm bẩm: “Kỳ lạ, mùi này rất giống mùi nước hoa của Đàm Vũ Trình…”
Quý Thính không dám nói gì, vỗ vỗ Vu Hy nói: “Ngủ đi.”
Vu Hy ừ một tiếng, sau đó suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đàm Vũ Trình dùng loại nước hoa này, tớ thấy nó rất hợp với cậu ta, giọng điệu thì lạnh lùng, nhưng lại cố ý hớp hồn người ta. Có một từ để gọi cái đó là…..”
“Thợ săn cao cấp, đúng vậy, cậu ta chính là thợ săn cao cấp.”
Quý Thính kéo chăn bông của cô ấy, dỗ dành: “Ngủ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play