Giờ thì anh ta đã ngủ đủ rồi, nhưng cá thì không có, bữa sáng cũng không có.
Trần Thành thở dài một hơi, đành tìm đại một quán nào đó còn mở cửa để ăn.
Nhưng khi ăn cơm, anh ta không tự chủ được mà cau mày lại, thế nào cũng thấy thiếu chút gì đó.
Nhớ lại đồ ăn hôm qua Tô Noãn Noãn làm, dường như việc không câu được cá cũng không phải là chuyện gì quá đáng buồn nữa.
Trong lòng anh ta thầm đưa ra quyết định, chiều nay sẽ ngủ thật ngon, sau khi tỉnh dậy sẽ đi câu cá. Đến sáng mai, dù thế nào cũng phải ăn được đồ ăn sáng của quán đó.
Dù gì thì với những người quen ngủ muộn như anh ta, không ngủ còn dễ hơn dậy sớm.
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT