“Tử Mặc cũng có ý tốt, thấy phụ hoàng và mấy huynh trưởng lo lắng chuyện này.”
“Nhưng chuyện này con không cần giúp, đại ca con đã nghĩ đến việc phát lương cứu đói để xây dựng danh tiếng của nước Tuyết Chi rồi.”
“Con đã bỏ học bấy lâu, bây giờ học lại chắc không quen, nếu mệt thì nghỉ vài ngày.”

Nhớ lại những cảnh đó, Tuyết Tử Mặc tức giận đến mức không ngừng đập bàn.
Phát lương cứu đói gì chứ, làm sao có người xem việc đáng lẽ phải làm này là niềm tự hào của một quốc gia được.
Còn những lời phụ hoàng nói… Thà người đừng nói, nói ra đúng là coi thường anh ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play