Hách Đại Phương vừa nhai vừa nói: “May mà vừa rồi tôi phản ứng nhanh trước xe hàng nếu không thì chúng ta đã không ăn được món ngon như thế này.”
Đồng Hữu Vi phản bác: “Rõ ràng là tôi phản ứng trước, lúc đó tôi đã nghe thấy cậu thanh niên phía sau đi tới rồi.”
Hai người tranh cãi không có kết quả bèn đổi sang nói: “Chúng ta thật may mắn.” Họ chỉ vào cậu thanh niên vừa thấy: “Nhìn cậu ta chẳng ăn được gì, giờ chỉ có thể về tay không.”
“Đúng vậy, chúng ta thật may mắn!”
Nhưng rất nhanh, họ không cười nổi nữa.
Từ xa, giọng rõ ràng và mạnh mẽ của Vương Cường vang lên.
“Hôm nay ăn bốn bát cháo, cảm giác bụng mình sắp nổ tung rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT