Một suất cơm không thể đủ cho ba người ăn, đặc biệt là Tiểu Long đang trong giai đoạn phát triển, ăn rất nhiều nên bây giờ bụng họ chỉ tạm đạt bốn phần no, muốn no bụng chỉ có thể ăn thêm thứ khác.
Mọi người dần dần nhìn vào thức ăn còn thừa từ bữa sáng, còn có trứng chiên mà Lưu Quế Phân đặc biệt chiên để bồi bổ cơ thể cho cháu trai, trứng màu vàng óng yên lặng nằm trong bát, nhưng lúc này Tiểu Long lại không có chút hứng thú.
Cậu bé đáng thương nói: “Mẹ, mẹ mua thức ăn đó ở đâu, con còn muốn ăn nữa.”
Món đó hương vị tuyệt vời, cậu bé chỉ có thể dùng từ “tuyệt vời” để miêu tả, hoàn toàn không đủ ăn.
Dương Mộng Vũ cũng có cùng suy nghĩ.
Nếu biết trước cơm chay này ngon như vậy, bà ta sẽ mua hẳn ba suất. Không ngờ nơi đó lại đông người vì bị hấp dẫn bởi thức ăn này.
Con trai mình vẫn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, cảm nhận được sự lay động của cơ thể, bà ta an ủi: “Ngoan, hôm nay con ăn tạm cái khác, ngày mai mẹ sẽ đi mua cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play