Ôn Húc lập tức bị tan chảy.
Mèo con đáng yêu quá sức, ai lại không thích một chú mèo nhỏ chủ động meo meo gọi mình cơ chứ? Nhất là khi tiếng kêu còn ngọt ngào thế này!
"Đáng yêu quá đáng yêu quá! Thật sự quá đáng yêu!" Ôn Húc nhận lấy… Đại Vân Mặc từ tay Ngọc Thanh Hàn, vùi mặt vào bộ lông mềm mại cọ cọ: "Đáng yêu quá đi mất! Làm sao trên đời lại có sinh vật dễ thương thế này chứ!"
"Mèo con gì mà to thế này cũng gọi là mèo con ư?" Ngọc Tuyết Danh thò tay chạm vào tai Vân Mặc, bật cười trêu chọc.
"Đúng thế! Con mèo này to quá ôm không thoải mái! Vẫn là con và Vũ Vũ thì vừa vặn hơn!"
Đột nhiên Hòa Tước chạy tới. Trước đó còn giả vờ yếu ớt vì bị thương, thế mà vừa nghe Ôn Húc khen ngợi mèo con, nó lập tức cảm thấy nguy cơ.
Cứ thế, cảm giác đau đớn gì cũng chẳng còn, Hòa Tước ngay lập tức sống động như một con rồng con, tinh thần phấn chấn chạy tới chỗ Ôn Húc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT