Vì sao lúc trước chàng muốn đề bạt người thiếu tinh ý này làm Viện chính nhỉ, Đàm Chính Lâm kia còn có tật giật mình hơn ông ấy.
Thôi, nhân phẩm Thái y là trên hết.
Hoàng đế cũng không truyền Phó Nhiêu nữa, cả ngày nay chàng không thị triều(*), chắc đại thần chờ sốt ruột rồi, thế là thị vệ đến tiền đình tuyên đại thần đang trực vào điện Phụng Thiên nghị sự.
(*)Thị triều: Vua ngự cho quan vào chầu.
Bận rộn đến giờ Tý xong việc mới về phòng, chàng không vội đi ngủ, mà đi tới sương phòng của Phó Nhiêu.
Đêm khuya, trong phòng thắp một ngọn đèn dầu bằng bạc, chàng nhẹ nhàng đẩy cửa vào, ánh nến bị gió thổi, chập chà chập chờn.
Chàng đi tới bên cạnh sạp, vén màn lên, trông thấy thân thể gầy bé của nàng vùi trong chăn uyên ương, khuôn mặt nhỏ nhắn càng trắng nõn nà hơn nhờ sắc đỏ thẫm, chàng rướn người qua, vén sợi tóc tán loạn trước trán Phó Nhiêu, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má trơn mịn của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play