Biên tập: Thư Quân.
Cr: Tém tém lại, có vào không? Tôi cũng cởi quần áo rồi, cậu không muốn xem sao?
Từ Chi: … Cậu nói xem, nếu lòng hiếu kỳ của con người có thể đổi thành tiền, vậy bây giờ tôi đã rất giàu có. [than thở. jpg]
Cuối cùng vẫn là Chu Ngưỡng Khởi đi vào lôi Trần Lộ Chu ra. Tóc cậu đã được sấy khô, khô cong rủ xuống đầu, mềm mại bay bổng. Từ Chi cảm thấy tóc cậu thật nhanh dài, mới lần trước lúc hôn nhau ở cửa, khi đó tóc đâm vào người cô giống như cỏ dại, lúc này lại mềm như chó ấy.
Từ Chi cảm nhận được rõ ràng Cốc Nghiên ngồi bên cạnh sau khi thấy Trần Lộ Chu bước ra vào giây đầu tiên, cơ thể đã căng cứng. Từ Chi cảm thấy là Cốc Nghiên muốn ngủ với cậu.
Từ Chi và Trần Lộ Chu chậm chạp nhìn nhau, thật ra cậu không còn chỗ để ngồi nữa, ngay cả Đại Thuân cũng phải ngồi trên bàn trà, chỉ còn chiếc ghế sô pha dành cho ba người là còn một chỗ trống. Vì Cốc Nghiên đang ngồi giữa, Từ Chi ngồi cạnh tay vịn nên Trần Lộ Chu trực tiếp đi tới ngồi cạnh tay vịn của cô, lười biếng cong nửa người xuống, hỏi Chu Ngưỡng Khởi một câu, “Chơi gì?”
Thật ra Chu Ngưỡng Khởi cũng không biết chơi trò gì, cầm lấy microphone và nói, “Giết người sói hay giết kịch bản? Nói thật hay đại mạo hiểm, các cậu chọn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT