Edit, Beta: Rum.
Khi còn nhỏ Trần Lộ Chu đã từng viết rất nhiều thơ, nếu lúc này Chu Ngưỡng Khởi có mặt ở đây, nhất định sẽ đọc bài thơ nổi tiếng nhất mà cậu viết hồi năm 8 tuổi.
Anh ở chân trời, anh ở ngay trước mắt, dường như anh đang ở bên cạnh em…
Đến nay giáo viên Ngữ Văn nhìn thấy cậu trên đường, câu đầu tiên nói với cậu chính là, ôi chao, Trần đại thi nhân, thế nào rồi, đã xuất bản sách chưa?
Trần Lộ Chu cảm thấy bản thân được coi là lịch sử đen tối của rất nhiều người, từ nhỏ tới lớn, dường như cậu chưa bao giờ làm một vài chuyện khiến cậu cảm thấy mình thật sự tài giỏi. Chu Ngưỡng Khởi cảm thấy con người cậu rất Versailles (làm màu) [1], nhưng cậu thật sự không phải vậy, không cảm thấy bản thật quá tài giỏi, nói về thành tích, ở trường Nhất Trung cũng vậy, rất nhiều lần cậu không thi được hạng nhất, thi đại học lại gặp chuyện ngoài ý muốn, chắc chắn là không thể làm thủ khoa.
[1] Bản gốc: 凡尔赛 (fáněrsài) là phiên âm của cung điện Versailles của Pháp. Thêm vào 文学 (wénxué) đằng sau có nghĩa là văn học thì nó là một thuật ngữ được sử dụng để mô tả “sự khoe khoang khiêm tốn”, dùng để chỉ những người phô trương sự giàu có hoặc hoặc thành công của họ một cách tế nhị.
Nhưng cậu cảm thấy điều lợi hại nhất ở mình là không bao giờ chấp nhập thất bại, luôn ôm ấp đầy hy vọng. Nếu tường sụp đổ, cậu sẽ xây lâu đài kiên cố; nếu mặt trời biến mất, cậu chính là ánh sáng. Giống như trong sách nói, cậu yêu ghét rõ ràng, chân thành luôn thích đứng dưới ánh mặt trời, có thể lớn tiếng không thẹn mà khen ngợi chính mình.
Trái tim cậu là sắt, khi tiếp xúc với ánh mặt trời sẽ trở nên nóng bỏng.
Nhưng có đôi lúc, cứ ở mức trung bình là được, nếu nói thêm sẽ sánh ngang với trình độ “Tôi là một thanh niên nhiệt huyết, ma cà rồng hút máu của tôi còn có thể bị phỏng”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT