Vốn tưởng năm đầu tiên là năm bận rộn nhất trong cuộc sống đại học, nhưng không ngờ năm thứ hai và năm ba bọn họ cũng không rảnh rỗi một chút nào, nhất là khi còn có ông trùm bày vẽ là Lý Khoa ở đây, hai người chỉ có thể hẹn hò với nhau vào lúc rảnh. Trần Lộ Chu sau khi chuyển ngành liền bắt đầu bận rộn chuyện bảo vệ luận văn tốt nghiệp, nhóm tham gia cuộc thi Toán mô hình của Trần Lộ Chu đã giành được giải F, năm ấy có hơn một trăm đội của trường đại học A tham gia, hơn một nửa số đội giành được giải thưởng, nhưng số đội giành được giải F chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hay nói đúng hơn là, năm ấy chỉ có mình nhóm của bọn họ giành được giải F, trên thế giới chỉ có mười đội. Mặc dù đây là chuyện khiến người ta cảm thấy phấn khích nhưng Lý Khoa và Trần Lộ Chu cũng không vui vẻ lắm, dường như hai người họ đã quen với việc giành được giải thưởng rồi.
Nhưng vào buổi tối nhận được bằng khen, mọi người tụ tập ăn mừng, ăn cơm xong, trên đường trở về phòng ngủ, Trần Lộ Chu suy nghĩ rồi vẫn gửi một bức thư cảm ơn cho thầy Bạch, rất ngắn gọn nhưng cũng chân thành.
Gửi xong, anh cất điện thoại vào trong túi, ngẩng đầu nhìn thấy Từ Chi đang chăm chú nhìn mình, bật cười: “Nhìn anh làm gì?”
Từ Chi thở dài, nắm tay anh đi xuống lầu ký túc xá, “Em cảm thấy con người anh sống thật mệt mỏi, thật ra đối với thầy Bạch, có lẽ đây chỉ là công việc thầy ấy nên làm, nếu đổi lại là giáo sư khác, không biết chừng sẽ không thèm đọc email của anh.”
Hầu hết các giáo viên ở các trường cao đẳng đại học Trung Quốc đều bận rộn đến mức chân không chạm đất, không có giáo viên nào đọc từng email của học sinh. Có đôi lúc các giáo sư lên lớp trình chiếu PPT, mở email ra cũng thấy có rất nhiều email chưa đọc. Từ Chi cảm thấy bạn trai cô nghiêm túc viết thư cảm ơn cho người ta như thế, không biết chừng sẽ chỉ lẻ loi nằm trong hòm thư, không có người hỏi thăm, sẽ không được đọc, giống như tấm lòng chân thành của Trần Lộ Chu bị phản bội, nghĩ vậy thôi cô đã thấy đau lòng rồi.
Email đó không nhận được sự phản hồi, Từ Chi vẫn luôn cho rằng bức thư cảm ơn của Trần Lộ Chu đã nằm trong hòm thư chưa đọc của thầy Bạch, mãi cho đến nhiều năm sau, lúc cô và Trần Lộ Chu đi dạo trong hiệu sách, trong lúc vô tình nhìn thấy một quyển sách, chữ ký của tác giả tên là Bạch Tưởng. Bởi vì đây từng là giáo viên hướng dẫn cuộc thi Toán mô hình của Trần Lộ Chu nên cô vô thức lấy cuốn sách ra nhìn lướt qua, là một cuốn tự truyện cá nhân của Bạch Tưởng.
Tựa đề sách có tên là ―《 Đậy nắp quan tài mới luận định》“Trâu đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play