“Này này này, hai người các cậu đang làm gì? Nhân dịp mình không có ở đây liền anh anh em em, ôm ôm ấp ấp như chỗ không người sao? Là quyết định hại mình đau mắt hột sao?” Cánh cửa mở ra một nửa, Thịnh Mạn Mạn chống nạnh, trừng mắt, nhìn hai người vốn đang ôm ấp trong phòng ngủ, biểu cảm tràn đầy căm phẫn nha.
“Khụ, nói cái gì đó. Trẻ con, biết cái gì!” Cố Hàm Ninh hơi đỏ mặt, có chút dỗi hờn, cười mắng, ngẩng đầu nhìn Triệu Thừa Dư có nghiêm chỉnh dưới ánh mặt trời, ánh mắt khi lướt qua tai cậu đang ửng đỏ chợt lóe lên, trong lòng trộm vui vẻ.
Bị Thịnh Mạn Mạn bắt tại trận, đương nhiên là có chút lúng túng. Nhất là bạn học Triệu, trước giờ chỉ dám không đứng đắn vào lúc có riêng hai người, thật ra trước mặt mọi người, nhiều nhất cũng chỉ là hôn trán gì đó thôi, chừng mực nhất có thể, nói rõ ra, đó là khó chịu.
Bây giờ thỉnh thoảng đi trên bờ sông hộ trường còn có thể thấy các em nam nữ khóa dưới trực tiếp ôm chặt lấy nhau miệng kề miệng đấy, cũng không biết bạn học Triệu có từng hâm mộ hay không.
“Hì hì, về sau mình gắn cái camera siêu nhỏ ở trong phòng ngủ, nói không chừng còn có thể dựa vào cái này kiếm chút tiền hoa hồng.” Thịnh Mạn Mạn xách túi hành lý vừa rơi xuống đất vì kinh ngạc vừa rồi lên, cười gian đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
Cố Hàm Ninh ngẩng đầu cùng Triệu Thừa Dư liếc nhau, lần này thực sự là đỏ mặt hoàn toàn. Triệu Thừa Dư hướng về phía Cố Hàm Ninh nhếch môi lên, bình tĩnh đi tới ban công hóng gió. Cố Hàm Ninh sờ sờ khuôn mặt đang nóng, ra vẻ sắp xếp bàn học, đưa lưng về phía Thịnh Mạn Mạn.
“Cậu cứ thích nghĩ nữa đi, cẩn thận buổi tối không có cơm ăn.” Cố Hàm Ninh hờ hững nói, hoàn toàn khác xa nhiệt độ trên mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play