Ban đầu, Thang Lực và Hạ Ninh còn đang lo rằng sẽ không thể nào theo vào được ở bên trong mà chỉ đành phải đứng đợi suông ở bên ngoài. Không ngờ được rằng lần này ông trời lại giúp cho họ. Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy được từ ở trong xe cảnh Thiệu Anh Quang và Lâu Tiểu Cầm đang được một nhân viên phục vụ dẫn đi rồi ngồi vào một chiếc bàn ở ngay cạnh cửa sổ sát đất. Lúc này trời cũng đã nhá nhem tối rồi. Đèn đuốc bên trong nhà hàng thì lại đang sáng trưng. Trước cái cửa sổ sát đất đó lại không hề có rèm che, hay là bất kỳ một vật gì tương tự như vậy cả, vì vậy có thể nhìn từ bên ngoài vào bên trong một cách rất rõ ràng.
Hai người vừa ngồi xuống liền bắt đầu trò chuyện với nhau. Thế nhưng có vẻ như người tỏ ra hứng thú nói chuyện hơn lại là Thiệu Anh Quang, còn Lâu Tiểu Cầm thì dường như lại đang tập trung nhiều hơn vào việc ăn uống. Nhìn chung thì hai người trông cũng khá là hòa hợp với nhau. Sau khi đã ăn xong, Thiệu Anh Quang liền đưa Lâu Tiểu Cầm đến trước cổng của khu dân cư, rồi mới tỏ ra lưu luyến không rời mà bỏ đi.
Như vậy, Hạ Ninh và Thang Lực cũng đã nắm được chỗ ở của Lâu Tiểu Cầm rồi. Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ liền đến để mai phục ở gần nơi mà cô ta đang ở. Họ đã phải đợi mãi cho đến gần trưa thì mới thấy Lâu Tiểu Cầm lững thững đi ra, cách ăn mặc thì vẫn sặc sỡ như mọi khi, sau đó cô ta liền bắt một chiếc taxi và nhanh chóng rời đi. Cả ngày hôm đó, cô ta gần như cũng chỉ đi lang thang khắp mọi nơi, mua về không ít quần áo, trang sức, rồi lại ra ngoài ăn uống, trà chiều cùng với mấy cô bạn gái. Đến tối, cô ta lại cùng với Thiệu Anh Quang ăn thêm một bữa nữa, rồi mới quay về chỗ ở của mình.
Rõ ràng là cô ta không hề có bất kỳ một công việc gì cả. Ba bốn ngày tiếp theo sau đó, cuộc sống của Lâu Tiểu Cầm về cơ bản cũng đều tương tự như vậy. Trong khoảng thời gian này, cũng có hai ngày Thiệu Anh Quang không hề xuất hiện. Còn như những lúc khác thì anh ta đều ra ngoài để ăn cơm cùng với Lâu Tiểu Cầm. Thế nhưng dường như cũng chỉ dừng lại ở việc ăn uống mà thôi. Sau bữa ăn là hai người lại đường ai nấy đi.
Lâu Tiểu Cầm không hề có việc làm, thế nhưng tiêu tiền thì lại không hề tỏ ra dè dặt một chút nào. Mấy ngày nay, ngoài Thiệu Anh Quang ra, thì cũng không hề thấy cô ta qua lại với bất kỳ ai khác nữa. Điều này đã khiến cho cả Thang Lực lẫn Hạ Ninh đều phải cảm thấy có chút gì đó khó xử. Nguồn gốc số tiền của Lâu Tiểu Cầm không hề rõ ràng. Đây chính là một điểm rất đáng để nghi ngờ. Thế nhưng nghi ngờ thì cũng chỉ là nghi ngờ vậy thôi, khi bọn họ vẫn chưa hề có bất kỳ bằng chứng nào xác thực thì bọn họ cũng không thể nào tùy tiện đưa người về sở được.
Bên phía của Đường Hồng Nghiệp thì cũng tương tự như vậy. Vụ việc mà Thang Lực đã nhờ anh ta điều tra thì cũng đã có được những tiến triển nhất định rồi, thế nhưng cũng lại bị tắc ở chỗ không thể nào chứng minh được rằng nguồn tiền đó có liên quan đến Nghê Thắng. Vì vậy cho nên cũng cứ chậm chạp mãi mà chưa thể nào hành động được.
Ngay vào cái lúc mọi người đang cảm thấy bó tay, không còn có cách nào khác nữa, thì đột nhiên lại có một tin tốt truyền đến. Tài khoản duy nhất đứng tên Nghê Thắng mà trước đó bọn họ đã từng đến ngân hàng để điều tra, vốn dĩ cũng chỉ có hơn hai trăm tệ ở bên trong, và cũng đã được gửi vào đó từ rất lâu rồi mà không hề động đến, thì tấm thẻ ngân hàng không hề được tìm thấy ở tại hiện trường đó, đột nhiên lại đã bị người khác sử dụng, hơn nữa còn bị rút đi mất hai trăm tệ ở bên trong thông qua máy ATM nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT