Ngay khi Hoắc Đình nhận lấy camera theo dõi này, đồng thời trong phòng sách Dụ Miên đang gõ bàn phím lia lịa, hoàn toàn không nhận ra có một mối nguy hiểm đang đến gần.
Nhờ có Hoắc Viêm và hệ thống hỗ trợ, dạo gần đây Dụ Miên đã quen với việc lén lút trốn khỏi bể cá mà chẳng để lại dấu vết gì. Cảm giác mới lạ, hồi hộp ban đầu cũng dần biến mất, chẳng còn khiến cậu căng thẳng như trước.
Thậm chí có lúc cậu còn nghĩ chuyện này chẳng nguy hiểm như mình từng tưởng.
Mỗi lần tích đủ thời gian để biến chân thành người, cậu lại không kìm được mà ra ngoài đi dạo một vòng.
“Gần đây cái đuôi cứ có cảm giác hơi ngứa ngứa...”
Viết xong chương mới nhất của 《 Vĩnh Dạ Hoa Hồng 》 và đăng tải thành công, Dụ Miên tranh thủ ngồi trên ghế lúc Hoắc Đình chưa về, cúi đầu nhìn đuôi cá của mình.
Cậu nhấc cái đuôi thon dài lên, đung đưa qua lại. Chiếc vảy màu vàng nhạt trên đuôi cá dường như trở nên lung linh và mơ màng hơn so với trước đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT