Thuyền hoa chòng chành rồi lật úp xuống nước. Nước sông nhanh chóng tràn vào, khiến con thuyền chìm nghỉm như một bánh bao luộc, còn mặt hồ thì đầy những người vừa bị lật thuyền đang vùng vẫy.
May mắn là thuyền lật gần bờ nên nước không sâu lắm, hơn nữa thầy hiệu trưởng và mọi người cũng có mặt nên việc tổ chức cứu người diễn ra rất nhanh chóng.
Trong đám đông, Dụ Miên tự nhận là bơi giỏi nhất, theo phản xạ định nhảy xuống giúp đỡ. Nhưng Hoắc Đình đã kịp kéo tay cậu lại và nhắc nhở khiến cậu chợt nhớ ra một chuyện.
Xuống nước thì làm sao giấu được đuôi cá?
Nếu mọi người đều đang khiếp sợ nhìn đuôi cá thì dù Dụ Miên là một người cá, có vớt mỏi tay cũng chưa chắc cứu hết được người.
“Nhưng mà chắc vẫn phải cứu vài người chứ? Miễn là không biến ra đuôi cá là được.”
Dụ Miên vẫn có chút không yên tâm liếc nhìn xuống nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play