Đây là lần đầu tiên Triệu Quy Nhạn nghe thấy vẻ mệt nhoài trong giọng hắn.
Trình Cảnh Di chỉ im lặng ngồi ở mép giường, bỗng ôm chầm lấy Triệu Quy Nhạn.
Hơi thở của hắn phả vào mũi Triệu Quy Nhạn, là mùi hương thân thương. Nhiều ngày qua, nàng dần dựa dẫm vào mùi hương này, khiến nàng cảm thấy an toàn quá đỗi.
Triệu Quy Nhạn có thể nhận ra bây giờ tâm trạng của Trình Cảnh Di đang rất nặng nề. Nàng thả lỏng cơ thể, dịu dàng áp sát vào người hắn, cũng không nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng vòng tay ôm eo Trình Cảnh Di.
Sau hồi lâu, cảm thấy đôi tay đang siết quanh eo mình đã giảm lực, Triệu Quy Nhạn thở phào nhẹ nhõm, ngọt ngào hỏi: “Bệ hạ sao thế?”
Yết hầu Trình Cảnh Di chuyển động, giọng nói trầm khàn: “Hôm nay trên triều, Kính Quốc công và văn võ bá quan ép ta phân đất phong cho Kính Quốc công.”
Triệu Quy Nhạn giật mình, vô thức hỏi: “Phân đất phong? Đây là quyền lợi chỉ mình hoàng thất vương tộc mới được hưởng thôi mà? Kính Quốc công chỉ là quan nhất phẩm, sao có thể hưởng đất phong?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT