Lai Phúc lắc đầu: "Phu nhân, hiện tại Đô Thành đã bị thiêu thành đống đổ nát rồi làm sao còn còn có người đuổi tới chứ. Là nước sông bên ngoài kìa, hôm qua lúc ta múc nước thì nó còn cách bờ phải ba bốn mét nữa nhưng hiện tại ta thấy nó sắp thấy đáy rồi."
"Thấy đáy? Làm sao một dòng sông có thể cạn nhanh như vậy được chứ?" Phó phu nhân kinh hãi.
Lai Phúc nghe thấy Phó phu nhân nói vậy thì lắc đầu: "Phu nhân, gần đây những việc lạ thường xuyên xảy ra, chỉ sợ nước Đại Dung của chúng ta đang gặp nạn."
Chử Trần Âm nghe bọn họ nói chuyện thì vội vàng đi tới nói: "Mẫu thân, Lai Phúc, nhanh, thừa dịp bây giờ đang còn nước, mau giữ lại một ít nước!"
Phó phu nhân lập tức phản ứng lại: "Đúng vậy, đi thôi, gọi cả lão nhị với lão tam tới đây mau đi múc nước trong sông!"
"Vâng thưa phu nhân." Lai Phúc vội vàng đáp lời.
Chử Trần Âm cầm theo thùng gỗ bước đi tới bờ sông, trông thấy nước sông đã sắp khô cạn mà trong lòng hoảng hốt không thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play