Đám thị vệ mặc áo lam ở bên cạnh vội vàng túm lấy áo của Thường huyện lệnh nói: "Thường đại nhân, ngài làm sao vậy?"
"Ngài không thể làm như vậy, vừa rồi bọn họ suýt chút nữa đã giết chết người của chúng ta."
"Đúng vậy, hiện tại nơi này là địa bàn của ngài. Sao ngài có thể dễ dàng quỳ gối trước người khác như thế?"
Bọn họ còn chưa kịp nói xong, Thường huyện lệnh đã quay người lại, giơ tay đánh cho mỗi người bọn họ một cái bạt tai: "Các người đang nói nhảm cái gì vậy! Đây là Phó Hầu gia! Phó Hầu gia là người mà các ngươi có thể động thủ sao?"
Trong mắt Phó Hầu gia, Thường huyện lệnh này có thể chỉ là người từng gặp mặt một lần nhưng ở trong mắt Thường huyện lệnh thì Phó Hầu gia lại là ân nhân của mình.
Bây giờ nhìn thấy ân nhân, sao hắn ta có thể bỏ mặc chứ?
Chử Trần Âm ở bên cạnh nhìn, phát hiện hình như tình thế không nghiêm trọng như trong tưởng tượng của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT