Phó phu nhân nắm lấy tay Phó hầu gia, cười nói: "Được rồi, chàng đừng để cho bọn nhỏ nhìn rồi chê cười mình."
Phó hầu gia xoa xoa mắt: "Chê cười thì chê cười, chỉ cần bệnh của bà ấy khỏi, ta không sợ bị chê cười."
Mũi Phó phu nhân hơi cay cay, gục đầu xuống, nói: "Hầu gia, chúng ta đã ở chỗ này trì hoãn hai ngày, tốt nhất là nên mau lên đường thôi."
"Thân thể của nàng?" Phó hầu gia nhíu mày nói.
Chử Trần Âm vội vàng nói: "Thân thể của mẫu thân hiện tại không ảnh hưởng đến việc lên đường, chúng ta có thể nhanh chóng đến thị trấn, tránh gặp phải những nạn nhân nhiễm ôn dịch sau này."
Bởi vì không xác định bệnh của Phó phu nhân lần này có phải là ôn dịch hay không, cho nên bọn họ vẫn nên nhanh chóng lên đường là thích hợp nhất.
Phó hầu gia nghe xong, ông ấy suy nghĩ một lúc lâu sau, đi tới bên ngoài xe ngựa, phân phó cho mọi người tiếp tục lên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play