Ả ta dường như không hiểu ánh mắt của ta, ta khẽ cong môi, rồi tiếp tục nói: "Hay là, ta làm chủ cho phu quân nạp thêm một phòng thiếp thất? Tuy rằng có hứa hẹn, nhưng ta dù sao cũng không sinh được, không thể để Tiêu gia đứt đoạn huyết mạch."
Tiêu mẫu nghe ta nói, nước mắt lập tức ngừng rơi. Bà ta bò dậy từ dưới đất, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Con có thể nghĩ như vậy, thì tốt quá rồi!"
Nạp thêm một phòng thiếp thất, không phải là chuyện khó.
Nhưng có người, lại tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Nghe nói Vân Triều về phòng xong, liền nhốt mình trong phòng. Chẳng mấy chốc đã vang lên tiếng đập phá đồ đạc, xem ra là tức giận lắm."
A Nại nói xong, cũng không nhịn được mà bật cười.
"Rõ ràng không muốn làm thiếp, nhưng lại không muốn để người khác làm thiếp của Tiêu Ngọc. Cũng không biết sau chuyện này, ả ta sẽ làm gì."
Ta rút một cây trâm cài đầu xuống, khẽ lay trước mặt A Nại.
"Ngươi đoán xem, yến tiệc mùa xuân ta tổ chức ở nhà ba ngày sau, liệu có vở kịch hay nào được trình diễn không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play