“Bán cái gì mà bán! Danh tiếng của cô ta đã bốc mùi rồi, ra ngoài bày sạp bán, chẳng nhẽ người ta không mắng chết cô ta!” Vương Thu Mai hả hê nói, “Con không biết thôi, người ta bị sốc nặng phải nhập viện, sau khi đòi La Văn Hân bồi thường, cứ ba ngày một lần lại có người tìm đến La Văn Hân, nói rằng trước kia uống trà sữa của cô ta mà bị đau bụng, đòi cô ta bồi thường tiền.”
“Chị ta có bồi thường không?”
“Bồi thường chứ, nhưng không phải ai cũng đền. Có những người cô ta không dám đắc tội, nhưng cũng có những người không dễ chọc vào, họ thuê một vài tên xã hội đen đến nhà cô ta chặn đường, con cũng biết nhà cô ta như thế nào mà, không một ai đáng tin, cô ta không muốn bị đánh, đành phải trả tiền.” Vương Thu Mai nói rồi lẩm bẩm, “Thực ra mẹ nghĩ, những người mà cô ta không chịu bồi thường, có thể thật sự là từng bị đau bụng sau khi uống trà sữa của cô ta, nhưng những kẻ thuê gã xã hội đen thì...”
Vương Thu Mai mím môi, vẻ mặt trầm tư, lắc đầu.
Trình Mạn hỏi: “Ý mẹ là, những người đó nhân lúc cháy nhà đi hôi của?”
“Không phải lúc nào cũng vậy, nhưng chắc chắn có những kẻ đang đục nước béo cò ...” Vương Thu Mai suy tư nói, “Nhưng cũng chẳng thể làm gì, ai bảo cô ta dùng sữa hỏng để pha trà sữa? Nếu cô ta không làm những chuyện đó, những người muốn đục nước béo cò cũng chỉ có thể trực tiếp báo cảnh sát, nhưng vì cô ta làm chuyện có lỗi, lòng dạ bất an, không dám báo cảnh sát cũng không muốn bị đánh, đành phải trả tiền.”
Trình Mạn nói: “Cũng coi như kẻ xấu gặp phải kẻ xấu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play