Lý Xuân Hoa không thích chiếm hời từ người khác, cho dù Lục Bình Dương đến nhà anh trai ruột thì cũng không muốn để cậu ấy ăn không ở không. Nhưng quan hệ của hai người như vậy, nếu đưa tiền thì lại quá xa lạ. Vì vậy bà ấy mới chuẩn bị nhiều đặc sản như vậy để bù lại tiền học phí và ăn ở.
Hiểu điều này, Trình Mạn có chút bất đắc dĩ: “Sao dì Lý cho em mang nhiều đồ đến đây vậy? Lỡ như bị trộm trên tàu thì sao?”
Đổi mới là chuyện tốt, nhưng tình hình an ninh những năm nay quả thực không bằng những năm 70, trên tàu có không ít kẻ móc túi.
Lục Bình Dương lại rất tự tin: “Chị dâu, chị thấy với vóc dáng này của em, có ai dám trộm đồ của em chứ? Nếu hắn dám làm thế thì em sẽ đập cho hắn sấp mặt luôn.”
Đúng là như vậy, kẻ móc túi cũng phải lựa chọn đối tượng. Mặc dù Lục Bình Dương còn trẻ, nhưng với thân hình cao lớn ấy, nhìn một cái là biết không dễ bắt nạt.
Hơn nữa Lục Bình Dương đi tàu vé giường nằm, giá vé khá cao, chưa chắc kẻ móc túi đã nỡ bỏ tiền để mua. Đến tối khi đi ngủ, các toa khác không thể sang toa giường nằm, quả thực khả năng bị trộm không cao.
Nhưng cũng không thể nói chắc được, người ở ga tàu khá hỗn tạp, vì vậy Trình Mạn vẫn phải hỏi một câu: “Giấy tờ và tiền em mang theo không bị mất đó chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play