Thật ra so với khi anh sống ở ngoài Trường đại học Lâm Giang, bữa sáng như vậy đã được tính là phong phú rồi, bởi vì lúc đó mỗi ngày Lục Bình Châu đều phải ra ngoài từ lúc sáng sớm, trong nhà chỉ có ba người ăn sáng, trong đó còn có một đứa bé, vậy nên bình thường buổi sáng Vương Phương chỉ làm hai món, dù sao nhiều quá cũng không ăn được hết.
Từ sau khi thăng chức lên phó Sư đoàn trưởng, mặc dù những chuyện Lục Bình Châu phải quản lý ngày càng nhiều hơn, nhưng không cần phải chú ý đến việc huấn luyện như trước nữa, đến đồn trú trước tám giờ sáng thôi là được, vậy nên lại có thêm một người nữa ăn sáng ở nhà.
Lục Bình Châu là một chàng trai trẻ cao hơn một mét tám, sức ăn đương nhiên là khỏe hơn hai mẹ con cộng lại, sau khi chuyển về nhà ở, ba đĩa thức ăn vào buổi sáng đã trở thành tiêu chuẩn.
Nhưng bọn họ cũng không phải lúc nào cũng ăn cháo, một tuần luôn có hai ba ngày Trình Mạn sẽ muốn đổi khẩu vị, đến nhà ăn để ăn sáng, vậy nên không phải buổi sáng nào Vương Phương cũng bận như vậy.
Sau khi ăn sáng xong, Lục Bình Châu vội vàng ra khỏi nhà.
Trình Mạn thì dẫn Trình Trình đi lên tầng, hai mẹ con đều tự kiểm tra đồ đạc khi đi làm/ đi học của mình, sau khi xác định không có vấn đề gì thì cũng ra khỏi nhà.
Bảy giờ đến tám giờ là một trong những giờ cao điểm hoạt động của mọi người trong khu tập thể, người ở bên phía nhà riêng còn đỡ, lúc đi đến nhà lầu, về cơ bản đi hai bước là có thể gặp được người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT