Nếu đi ngắm thì ngày mai cô phải dậy lúc bốn, năm giờ, mệt vô cùng, nhưng nếu không ngắm thì tiếc lắm, dù sao ngày mốt về rồi, cũng không biết năm nào tháng nào mới đến đây tiếp.
Lục Bình Châu cũng khuyên Trình Mạn như vậy.
Anh khuyên Trình Mạn không phải vì anh muốn ngắm mặt trời mọc mà vì anh biết cô muốn ngắm, cho nên nếu cứ như vậy quay về,sau này mỗi khi nghĩ đến, cô nhất định sẽ cảm thấy hối hận.
Trình Trình nghe cuộc nói chuyện của cha mẹ, cô bé cũng ở bên cạnh xúi giục: “Đi đi mẹ, không dễ gì chúng ta mới đến đây, sao lại không đi?.”
Trình Mạn buồn cười hỏi: “Con có biết ngày mai muốn ngắm mặt trời mọc thì phải dậy lúc mấy giờ không?”
Trình Trình thật sự không biết, cô bé nghiêng đầu hỏi: “Mấy giờ ạ?”
“Sáng sớm hơn bốn giờ đã phải dậy rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play