Trình Mạn ngược lại có chút dao động, tuy rằng lúc này quần áo được chế tác rất tốt, nhưng quần áo mùa hè rất mỏng manh, nếu thay phiên nhau mặc trong bốn năm tháng, thì cho dù chất liệu có tốt đến đâu cũng sẽ bị mài mòn.
Hơn nữa năm ngoái cô đã mua một bộ quần áo, năm nay ít nhất phải mua thêm một bộ.
Rẻ hơn đến tận hai ba đồng, nếu đổi thành giá cả của mấy chục năm sau, dựa trên mức lương ba ngàn đồng mà tính, thì cũng sẽ tương đương đến mấy trăm đồng.
Nhưng những bộ quần áo được treo lên này bị thừa lại cũng là có nguyên nhân, không phải kiểu dáng không tốt, thì cũng đơn thuần là rất xấu, Trình Mạn thật sự không thích chúng.
Ngược lại mẫu mới năm nay có hai bộ nhìn qua rất đẹp, nhưng giá cả lại rất đắt, một cái váy phải đến hai mươi tám đồng.
Trình Mạn đang do dự, chợt nghe Lục Bình Châu hỏi: “Em mặc quần áo cỡ bao nhiêu?”
Có thể vì ít người, nhân viên bán hàng ở quầy quần áo cực kỳ nhiệt tình: “Cô ấy gầy như vậy, nhất định có thể mặc vừa cỡ nhỏ nhất.”
“Bộ được treo trên tường này là cỡ nhỏ nhất sao?”
Trình Mạn vừa nghe đã biết anh có ý gì, vội vàng nói: “Em không muốn mua quần áo.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT