Đám người Tạ Tử Minh đã bắt đầu đi xuống dỡ đồ gia dụng, Lục Bình Châu bước tới nói mấy câu với bọn họ rồi quay lại bên cạnh Trình Mạn nói: “Chắc cần một chút thời gian để dỡ đồ gia dụng xuống, hay là em dẫn Trình Trình ra ngoài đi dạo đi?”
Trình Mạn lại không đồng ý nói: “Em vào thu dọn giúp mọi người.” Những người Lục Bình Châu nhờ tới giúp đỡ đang làm việc thì sao cô có thể mặt dày đi dạo được chứ.
Lục Bình Châu nói: “Không cần đâu, có chị Vương thu dọn bên trong rồi, em dẫn Trình Trình ra ngoài đi dạo đi, đừng để con bé chạy lung tung trong nhà rồi bị va chạm.”
Trình Trình thấy bất mãn với lời cha nói, lớn tiếng kêu: “Co rất ngoan, đâu có chạy lung tung đâu!”
“Ừ, con rất ngoan, nhưng lúc các chú chuyển đồ chưa chắc lúc nào cũng có thể nhìn dưới chân, con lại cao có chừng đó, lỡ bị đụng phải thì sao bây giờ?”
Trình Trình bị chê về chiều cao: “...” Tức ghê! Nhưng cô bé lại không cách nào cãi lại được.
Trình Mạn cũng bị Lục Bình Châu thuyết phục, cho dù cô có ở lại trong nhà thì cũng cần phải trông Trình Trình nên chẳng thu dọn được cái gì. Dù sao bây giờ đang là kỳ nghỉ tết, ngày mai cô không cần đi làm, hôm nay thu dọn xong mấy thứ quan trọng là được, còn mấy thứ đồ lặt vặt cứ từ từ rồi dọn sau, không vội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT