“Rất đẹp.” Lục Bình Châu mở khăn tay ra nhìn một lúc lâu, lại nhìn chiếc túi đeo trên cổ tay của Trình Mạn, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh sẽ luôn mang theo nó.”
“Cũng không cần phải luôn mang theo nó, nói không chừng sau này em may vá có tiến bộ, sẽ làm một cái mới cho anh.” Trình Mạn nói xong lại có chút chột dạ: “Chỉ có điều để việc may vá tiến bộ có chút khó khăn…”
Lục Bình Châu nói: “Như vậy là tốt rồi, vô cùng đơn giản, anh rất thích.”
“Ừm, anh thích là tốt rồi.”
Lục Bình Châu nhận được quà tâm trạng vô cùng vui vẻ, vì thế cho nên lúc xem phim những người khác đều cảm động đến mức rơi cả nước mắt, còn anh thì lại vuốt khăn tay mỉm cười, cho đến khi hốc mắt của Trình Mạn cũng đỏ lên, mới đưa khăn tay cho cô lau nước mắt.
Xem phim xong, hai người đi thẳng đến tiệm cơm quốc doanh ở phía đối diện để ăn cơm, sau khi ăn no thì nghỉ ngơi một lát, thời gian đã đến hơn một giờ, Trình Mạn đề nghị đi dạo một vòng.
Lục Bình Châu hiếm khi do dự nói: “Chân của em sẽ không sao chứ?”
Trình Mạn vươn chân phải ra khỏi bàn ăn, chỉ vào đôi giày trên chân nói: “Hôm nay em đã cố ý đi đôi giày vải này, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Lục Bình Châu không nhìn thấy đôi giày vải trên chân cô, mà chỉ nhìn thấy cặp mắt cá chân trắng nõn mảnh khảnh của cô lộ ra dưới váy. Đến bây giờ, anh vẫn có thể nhớ lại cảm giác khi nắm lấy mắt cá chân của cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT