Thời đại này có quá ít hoạt động giải trí, đừng nói là điện thoại thông minh, đến ti vi còn hiếm có người mua nổi, cho nên những câu chuyện cười của Trình Mạn nhanh chóng lấy được thiện cảm của mọi người, hiện trường không chỉ có tiếng cười không ngừng mà còn thường xuyên nghe thấy được tiếng vỗ tay.
Bởi vì nghe hăng say nên khi Trình Mạn tuyên bố phân đoạn cuối cùng là phát tiền thưởng, rất nhiều phụ huynh và học sinh vẫn chưa kịp phản ứng lại, qua một hồi lâu, tiếng bàn tán mới dần dần nổi lên.
Trình Mạn không lên tiếng ngăn cản phía dưới thảo luận, mà trực tiếp bảo Cao Trân bưng một cái khay phủ vải đỏ tới trước mặt mình, rồi đặt trên bàn vuông.
Trình Mạn vươn tay kéo tấm vải màu đỏ ra, trong khay bày vài tờ giấy khen, cùng với mấy chồng tiền.
Khách sạn không có sân khấu, và cũng vì số lượng người tới nhiều hơn so với dự đoán nên Trình Mạn chỉ cách phụ huynh học sinh ngồi ở hàng đầu tiên một cái bàn vuông.
Bàn vuông cũng không lớn, rộng khoảng sáu mươi centimet và dài khoảng một mét.
Cũng không tính cao, ít nhất thì phụ huynh học sinh ngồi ở hai hàng đầu chỉ cần ngồi thẳng rướn cổ lên là có thể thấy rõ đồ trong khay, nhất là mấy chồng tiền kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play