Bà cụ lẩm bẩm nói vẫn chưa, sản phụ lớn tiến nói: “Chưa thì mẹ còn không mau đi.”
Bà cụ đành phải đứng dậy cúi xuống lấy cái phích, chắc bà cụ thấy phích nhẹ quá, lắc lắc xong mở nút ra nhìn rồi nói: “Hết nước nóng rồi.”
“Hết nước nóng thì mẹ mau đi lấy đi. Chẳng lẽ mẹ muốn con đi à?” Sau khi hét lên, dường như sản phụ không thể chịu nổi, đưa tay lên ấn trán và thở hổn hển một lúc. Chờ bà cụ đi rồi mới thay đổi sắc mặt nhìn về phía đám người Trình Mạn cười nói: “Vừa rồi khiến mọi người chê cười rồi.”
rình Mạn không quen người này, cũng không nói gì, Minh Lam nghĩ rằng cô ấy sẽ phải ở chung với người này vài ngày, vì vậy cô ấy dùng giọng ôn hòa nói: “Không sao đâu, cô cũng không dễ dàng gì.”
Nghe vậy, sản phụ hàng xóm đột nhiên cao giọng nói: “Còn phải nói sao, vốn dĩ lần này mẹ chồng tôi chăm sóc đứa bé, nhưng khi đứa bé chào đời, nhìn thấy nó là con gái, bà liền để mẹ con một mình. Tôi không còn cách nào khác đành phải để mẹ tôi giúp việc chăm sóc con. Mẹ tôi là người nhà quê, bà không biết cách chăm sóc trẻ con. Về việc pha sữa bột, tôi đã dặn dò mẹ rồi, nhiệt độ nước không nên quá cao, rửa bình xong phải trụng qua nước sôi, nghe xong lại quên mất.”
Vừa rồi nghe cô ta hò hét như vậy, Trình Mạn còn tưởng bà cụ là người ngoài, không ngờ lại là mẹ ruột, cô không nhịn được mà nói: “Nếu cô không vừa lòng với cách chăm sóc của bà ấy thì sao không đổi người khác?”
“Không phải tôi vừa nói mẹ chồng tôi không chịu đến sao? Bà phù thủy già đó thích con trai hơn con gái. Trước khi sinh thì bà ta rất tình cảm với tôi, nhưng sau khi sinh thì sắc mặt bà ta lại thay đổi!” Người phụ nữ bên cạnh càng nói càng tức giận: “Nếu không phải mẹ chồng tôi không muốn đến, tôi còn phải tìm đến mẹ tôi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play