Có điều, thanh niên bây giờ quá lề mề, một người đã bước một chân xuống huyệt như ông ấy ngày nào cũng vất vả tạo cơ hội ở chung cho họ vì cái gì chứ?
Nhất là Trình Lượng, mỗi ngày anh lấy số vào khám không phải vì axit dạ dày tăng cao thì cũng là trướng dạ dày, ông ấy tìm cách khám thêm cũng rất mệt óc đó có biết không? Sao bọn họ lại không biết thông cảm cho ông ấy mà đẩy nhanh tiến độ lên cơ chứ?
Bác sĩ Triệu không nhìn nổi nữa, quyết định quẳng gánh giữa đường.
Nhìn cậu thanh niên dù thân đã tiến vào nhưng tinh thần còn ở bên ngoài này, bác sĩ Triệu không hỏi anh ấy không thoải mái ở đâu như bình thường nữa, mà hỏi: “Tiểu Trình, cậu bốc số của tôi cả một tuần đấy à?”
Trình Lượng lấy lại tinh thần rồi nói: “Dạ, cũng gần như là thế ạ.”
“Căn cứ vào chẩn đoán cả tuần qua, chắc chắn cậu không có bệnh gì cả, nên tôi muốn hỏi cậu…” Bác sĩ triệu ngẩng đầu nhìn ra ngoài phòng làm việc, sâu xa hỏi: “Thời gian này rốt cuộc cậu đến khám bệnh hay đến nhìn người ta thế?”
Mặt Trình Lượng lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhưng khi anh nhìn theo ánh mắt ông bác sĩ, thấy cô gái trẻ đang bận rộn bên ngoài phòng làm việc thì cuối cùng cũng hiểu ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play