Ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng bà rất vui, mà bà cũng không biết cách biểu đạt ý mình nên đã thúc giục Trình Lượng đi ra ngoài: “Được rồi, không còn sớm nữa, con mau đến bệnh viện đi, gặp người ta thì đừng có ngại, phải biết tranh thủ, biết chưa?”
Dù biết Vương Thu Mai đang cổ vũ mình nhưng Trình Lượng vẫn không thích nghe bà nói như thế, khóe miệng anh hơi co rút: “Ai ngại chứ, có ai nói con trai như mẹ không?”
Anh ấy vừa nói vậy, chút tình cảm vừa rồi đều biến mất hết. Vương Thu Mai nói: “Ai ngại thì mẹ nói người đó, con ruột cũng thế. Nếu con muốn chứng minh bản thân thì mau chóng mang con nhà người ta về đây cho mẹ xem.”
Trình Lượng nghe nói vậy thì vội vàng ho khan, bỏ lại một câu “con đi đây” rồi chạy mất dạng.
Khi Trình Lượng ra khỏi nhà, Minh Lam đang thay đồ ở phòng thay đồ.
Bệnh viện không so được với đơn vị, càng vào ngày tết thì càng không thể lười biếng. Đến Tết, các bác sĩ và y tá đều thay nhau nghỉ.
Mặc dù mọi người đều đã quen, nhưng đến Tết người khác đều được nghỉ, chỉ có họ phải đi làm, nên tâm trạng cũng không được tốt cho lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT