Trình Mạn suy nghĩ rồi nói: “Kẻ có lòng hại kẻ vô tâm, làm sao mà thoát được. Anh ở trong mơ không thể nói là ngu xuẩn, chủ yếu là bị lừa gạt.”
Nghe cô giải thích như thế, trong lòng Trình Lượng thoải mái hơn rồi. Nghĩ tới mục đích ban đầu, anh ấy hỏi: “Khoảng thời gian này em luôn không vui cũng vì giấc mơ này sao?”
“Không tính là vậy, em chỉ là…” Trình Mạn do dự hỏi: “Anh có biết không gian song song hay không?”
“Ừ, anh có nghe nói.” Trình Lượng gật đầu, suy nghĩ rồi hỏi: “Em cảm thấy giấc mơ đó là chuyện xảy ra ở không gian song song sao?”
Hỏi xong, không đợi Trình Mạn trả lời, Trình Lượng đã hỏi tiếp: “Dù đây là chuyện xảy ra ở không gian song song, nhưng như vậy thì đã sao chứ? Không gian song song mà, cả đời chúng ta cũng không gặp được chúng ta ở không gian song song khác, cũng không biết chúng ta ở không gian song song khác thế nào, chẳng sẽ chúng ta còn phải bận tâm đến một bản thân khác ở không gian khác có sống tốt không hay sao?”
Trình Lượng hiểu Trình Mạn, biết cô không phải là người đa sầu đa cảm, nên không hiểu cho lắm tại sao cô phải mất vui vì chuyện xảy ra ở nơi được gọi là không gian song song.
Nhưng anh ấy cũng không định tìm hiểu thêm, chỉ nhìn Trình Mạn, nói: “Anh nghĩ thế này, dù thật sự có không gian song song tồn tại, anh ở không gian đó không được tốt thì anh cũng không quan tâm, vì anh thấy, anh đang sống rất thực tế ở không gian này, mà ở đây, anh sống rất tốt, tương lai sẽ còn tốt hơn. Em nói đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play