Đừng nói chứ, dù Vương Thu Mai không đồng ý với lời nói của Trình Thụ Vĩ, nhưng cũng không thể không thừa nhận lời này có đạo lí. Bà chỉ có thể nhượng bộ nói: “Dù có muốn uống thì cũng không được uống hôm nay.”
“Hôm nay là Trung Thu, cả nhà sum họp, không uống hôm nay thì uống hôm nào?” Trình Thụ Vĩ hỏi: “Quốc Khánh à? Hay đến Tết? Khi đó chưa chắc các con có ở nhà hết đâu.”
Vương Thu Mai nghiêng về việc uống vào dịp Tết, nhưng bà cũng biết, năm ngoái Trình Mạn và Lục Bình Châu không về ăn Tết, năm nay có Trình Trình rồi, rất có thể sẽ ăn Tết ở Vân Nam.
Khi Vương Thu Mai đang do dự, Trình Mạn đi vào phòng khách nói: “Con cũng cảm thấy uống hôm nay rất thích hợp, nếu đến Tết cha mẹ còn muốn uống, con mang tới chai nữa.”
Hai vợ chồng đang đứng trong phòng ngủ chính nghe nói thế thì bối rối, đồng loạt quay đầu lại hỏi: “Mang tới chai nữa là sao?”
Trình Mạn nói ngắn gọn: “Lúc trước con mua sáu chai rượu Mao Đài, ở nhà còn bốn chai nữa.”
“Thế, thế nên…” Vì quá khiếp sợ, Trình Thụ Vĩ nói chuyện không khỏi lắp bắp: “Một chai rượu Mao Đài mười hai đồng, con mua tổng cộng sáu chai à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT