Học kỳ này mới vừa khai giảng, phụ đạo viên trong ban Trình Lượng đã tìm anh ấy, tiết lộ chuyện này với anh ấy, dò hỏi ý kiến của anh ấy. Nếu anh ấy tình nguyện ở lại trường, cuối tháng làm thủ tục xong là xem như quyết định xong, tháng kế sẽ được sắp xếp cho thử nghiệm.
Còn nếu phân phối đến nhà máy quốc doanh, vậy sẽ có nhiều lựa chọn hơn, Lâm Giang có đến mấy nhà máy quốc doanh cỡ lớn, nhà máy máy móc cũng nằm trong số đó.
Trình Lượng nói: “Trước khi khai giảng, chủ nhiệm Tiền của bộ phận hậu cần nhà máy máy móc đã ghé nhà chúng ta.”
“Chủ nhiệm Tiền?” Trình Mạn lập tức suy nghĩ: “Ông ấy tìm anh để bàn chuyện bố trí sau khi tốt nghiệp sao?”
“Phải, chẳng phải đã mấy năm rồi nhà máy máy móc không tuyển sinh viên công nông binh sao?” Trình Lượng hồi tưởng nói: “Nghe cha nói lúc trước từ khi Tạ Lan đến nhà máy chúng ta xong, các lãnh đạo trong nhà máy thấy năng lực anh ta mạnh, nên liền nảy ý định tuyển thêm sinh viên. Nhưng lúc đó chỉ có sinh viên công nông binh, vì ít người, nên người nào người nấy tốt nghiệp xong mặt hướng lên trời thì thôi đi, kỹ năng nền tảng còn không vững, làm còn chẳng bằng người không học đại học, nên các lãnh đạo trong nhà máy liền tức giận, không tuyển sinh viên đại học nữa.”
Tạ Lan được bổ nhiệm vào nhà máy máy móc sau khi tốt nghiệp đại học vào tháng sáu năm 1974, và sự việc này xảy ra vào mùa hè năm 1975. Lúc đó Trình Mạn vẫn đang sống trong khu công chức nhà máy máy móc, thế nên cô cũng đã từng nghe qua chuyện này.
Hơn nữa cô còn biết, vì Tạ Lan giỏi, nên nửa đầu năm 1975, nhà máy máy móc đã tốn rất nhiều công sức mới bắt về được thêm ba sinh viên đại học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT