“Ấy đừng, tôi chỉ hơi ngạc nhiên nên thuận mồm hỏi vậy thôi, đồng chí Trình đừng để ý.” Ông ta vội vàng nói: “Căn nhà này rất đẹp, không chỉ gần đại học Lâm Giang, ngoài đầu hẻm còn có trạm xe buýt nữa, đi lại rất tiện. Hơn nữa, hai người cũng nhìn thấy nhà rồi đấy, dù đã xây ba bốn chục năm rồi, nhưng lúc xây dùng vật liệu tốt, những năm qua luôn có người ở nên được bảo vệ tốt.”
“Có người ở sao?” Trình Mạn nghĩ đến những gì Lục Bình Châu nói trước đó, sự mong đợi trong lòng giảm xuống ba phần.
Nhưng người đàn ông trung niên vẫn không phát hiện, cười ha ha nói: “Đúng vậy, hầu hết nhà trong ngõ này đều bị phân cho các đơn vị. Căn nhà này của tôi bị giao cho công nhân của xưởng bột mì và xưởng in ở. Nhưng mà hai người yên tâm đi, giờ họ đã chuyển đi hết rồi. Hay là hai người đi xem đã nhé?”
Dù lời nói của Lục Bình Châu đã ứng nghiệm, khiến Trình Mạn mất đi mong đợi với căn nhà này rồi, nhưng dù sao chủ nhà cũng là cậu họ của bạn cô, cô không đi xem một vòng thì không thích hợp. Vì vậy, cô nghiêng đầu hỏi: “Chúng ta vào xem nhé?”
Lục Bình Châu ừ một tiếng, cùng Trình Mạn đi theo người đàn ông trung niên vào nhà.
Một bên lối vào là bờ tường thông với phòng khách, một bên là cầu thang thông lên tầng hai, cầu thang đi lên từ cuối lối đi, không gian gần cửa khá cao. Dọc bờ tường có một dãy tủ, thuận lợi cho việc đổi giày khi đi vào nhà.
Người đàn ông trung niên mang họ vào phòng khách, vừa đi vừa nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play