Chỗ bọn họ ngồi khá gần bàn đầu tiên, đi từ bục giảng xuống cũng chỉ có mấy bước chân. Thế nhưng sau khi được phát sách, phản ứng đầu tiên của Phương Vi Vi lại là nhờ bạn nam phát sách giúp mang xuống.
Phương Vi Vi không nói gì nhưng lại dùng động tác để tỏ ra yếu ớt, bản thân việc này cũng là một loại nhờ giúp đỡ.
Hơn nữa, khi bạn nam kia ôm giúp sách đến bà cho cô ta, tay cô ta còn chưa từng chạm vào sách, cứ như đó không phải là chuyện của mình.
Vừa rồi ở trước mặt họ, Phương Vi Vi chưa hề thử đã nói mình không ôm nổi rồi, ánh mắt nhìn ba người rõ ràng là muốn ba người giúp.
Trình Mạn cảm thấy Phương Vi Vi là người hiểu rõ ưu thế của mình, cũng giỏi mượn thế yếu để nhận được lợi ích từ người khác.
Cuối cùng, Trình Mạn rút ra kết luận: “Rút lần này rồi sẽ có lần sau, thậm chí là vô số lần.”
Nếu không phải vì đang ôm chồng sách trên tay, Dương Mẫn nhất định phải vỗ tay thật mạnh, nhưng bây giờ cô ấy chỉ có thể phụ họa bằng miệng: “Đúng đấy, nếu cậu không muốn bị Phương Vi Vi dựa vào thì tốt nhất đừng tùy tiện giúp cậu ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT