Dương Mẫn hỏi: “Cậu sinh năm mấy?”
Trình Mạn đáp năm, sau đó lại báo tháng, Dương Mẫn nghe xong thì càng thêm ai oán bảo: “Tớ sinh năm 54, báo lên một tuổi.”
Trình Mạn báo tuổi mụ: “…” Được rồi.
Thật ra tuổi tác không phải vấn đề gì quá lớn, Dương Mẫn tỏ vẻ lưu ý như vậy cũng chỉ để giỡn chơi mà thôi, vậy nên chủ đề rất nhanh xoay chuyển sang hướng khác, ví dụ như căng tin nào ngon, phải đi đâu lấy nước nóng.
Rất bất hạnh là, bữa trưa ba người đều ăn ở căng tin hai, tuy nhiên Dương Mẫn có nguồn tin tức linh hoạt, đã sớm nghe ngóng được căng tin nào có đồ ăn ngon rồi, đang tính buổi tối đi thử một lần.
Phải đi đâu lấy nước nóng cô ấy cũng đã hỏi rõ, biết sơ sơ đường rồi, cụ thể thì chiều chiều phải đi lấy nước nóng thử mới biết được. Hơn nữa cô ấy cũng đã gặp giáo viên hướng dẫn, biết được rằng tối ngày mai sẽ có buổi họp lớp.
Trong khi bọn họ nói chuyện, Lục Bình Châu đã lau sạch ván giường, cũng hong khô nó, trải đệm lên, lấy bọc chăn ở nhà bọc vào, tiếp theo đè lên gấp kỹ lại là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT