Trình Mạn rất bình tĩnh đáp: “Sang mấy căng tin khác xem một chút đi, trường đại học Lâm Giang nhiều căng tin như vậy, cũng không đến nỗi tìm không ra một cái căng tin có món ngon chứ?” Cũng là một cách, Lục Bình Châu nghĩ.
Cơm nước xong xuôi, hai người cùng đi lấy hành lý.
Đồ của Trình Mạn không nhiều, chỉ có hai tấm chăn bông dày, một bộ quần áo, với bàn chải đánh răng kem đánh răng, chậu tắm và bình nước ấm, đồ dùng hàng ngày này nọ.
Chăn bông được đựng cả vào trong một túi dệt lớn, một mình Lục Bình Châu có thể cầm được, chậu tắm và bình nước ấm anh cũng cầm vào tay, Trình Mạn liền nhận lấy chiếc túi anh cầm khi báo danh, cùng với túi nhỏ đựng quần áo.
Không nhiều đồ, nhưng ký túc xá lại cách cổng chính hơi xa, họ phải đi chừng mười phút mới đến.
Từ bên ngoài nhìn vào trông ký túc xá rất đẹp, thuộc kiểu kiến trúc cổ điển hình, số tuổi của nó còn phải lớn hơn cả đồng chí Vương Thu Mai, nhưng được tu bổ rất tốt, tường xám cửa sổ đỏ, đẩy cửa sổ nhìn ra có thể thấy ngay phiến hồng anh nở rộ, đúng là cảnh sắc tuyệt vời trong lòng các thanh niên văn nghệ.
Đứng dưới lầu ký túc xá nhìn lên, Trình Mạn cũng cảm thấy hoàn cảnh ở đây tốt, nhưng khi đi vào ký túc xá, lòng của cô liền nguội đi một nửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play