Người bình thường sẽ khách sao hai câu vào những lúc như thế này, nhưng Lục Bình Châu không như người thường mà vô cùng tán đồng: “Đúng là không nhiều đàn ông giống cháu.”
Trình Mạn: “...” Tự dưng không biết phải nói tiếp cái gì.
Ngô Thuấn Ngọc: “...” Đột nhiên thấy hối hận vì đã khen anh.
Số ngày thi tuyển sinh đại học năm nay không đồng đều, hầu hết thí sinh chỉ làm bài thi trong 2 ngày, tuy nhiên nếu muốn học ngoại ngữ ở đại học, ngày thứ ba mới phải thi môn tiếng Anh.
Trình Mạn không thi ngoại ngữ, nên chỉ thi như bình thường là được.
Để bày tỏ sự ủng hộ, quân đội bố trí xe tải đến đưa đón vợ quân nhân, vì điểm thi gần xưởng máy, nên buổi trưa Trình Mạn đều trực tiếp về thẳng nhà bố mẹ cô nghỉ ngơi. Hai ngày nay Lục Bình Châu đều ở đây, sắp xếp mọi thứ một cách ổn thỏa ngoại trừ kỳ thi (điều này phụ thuộc vào bản thân Trình Mạn) và bữa trưa (do đồng chí Vương Thu Mai chịu trách nhiệm).
Về cơ bản, Trình Mạn không cần phải suy nghĩ gì khi rời khỏi phòng thi, chỉ cần ngồi lên ghế sau xe đạp, rồi nghe theo sự sắp xếp là được. So với Trình Mạn, đãi ngộ của Trình Lượng không tốt bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT