Mặc dù được khen thì rất vui, nhưng đầu óc Trình Lượng cũng không choáng váng, tự hiểu lấy mình mà nói: “Mấy đề này chỉ đạt độ khó cấp trung học cơ sở mà anh mới thi được có bấy nhiêu điểm, cho dù độ khó của đề thi đại học có thấp cỡ nào cũng không dễ hơn nó được, trường nghề thì anh còn cố được, chứ đại học thì cao quá.”
Thật ra Trình Mạn cũng không dám chắc về độ khó của kỳ thi đại học, chỉ là kiếp trước nghe người ta nói độ khó chỉ ngang đề thi cấp hai, tình cờ lên mạng tìm đề thi thì cũng thấy đúng là không khó.
Nhưng thứ nhất là kỳ thi đại học này do các tỉnh tự soạn đề, đừng nói là đề thi đại học, đến cả thời gian thi còn không giống nhau, có tỉnh thi sớm thì cuối tháng mười một đã thi, trễ thì tới cuối tháng mười hai, chênh khoảng một tháng.
Thứ hai, thế giới này là hư cấu, mà trong nguyên tác thì Yến Mẫn Chi không tham gia thi đại học nên không có miêu tả nào có liên quan, đề thi ở Lâm Giang có khó hay không, Trình Mạn thật sự không thể nào xác định được.
Nhưng mặt khác, cô lại cảm thấy trong mười năm gián đoạn thi đại học này, tình hình giảng dạy từ tiểu học cho tới cấp ba như thế nào, người ở sở giáo dục tỉnh sẽ tự hiểu, nên cũng sẽ không cho đề quá khó đâu.
Khả năng cao là độ khó của đề thi vẫn chỉ ở mức trung học cơ sở, nhưng có lẽ sẽ chèn thêm vài câu hỏi của cấp ba vào.
Mà chương trình cấp ba thì Trình Lượng đã học một lần rồi, mặc dù nền tảng không được vững lắm, lúc kiểm tra cũng thảm không nỡ nhìn, nhưng nếu tập trung ôn tập trong tháng cuối cùng, củng cố kiến thức, thì chưa chắc không thể thi được thành tích khá giỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT