Trình Mạn lặp lại lần nữa, thấy sắc mặt anh không tốt thì hỏi lại với vẻ khó hiểu: “Bình thường em cũng học vào giờ này, học ở đâu cũng có khác gì đâu?”
Sao mà không khác cho được?
Cô học ở nhà thì anh có thể ở cạnh nhìn, bưng trà rót nước, còn trong nhóm học tập có nhiều bà vợ quân nhân như thế, chắc chắn anh không thể đi chung được rồi, vậy là bọn họ gần như không được gặp nhau trong hai tiếng rưỡi đó.
Hằng ngày anh ra cửa vào lúc sáu giờ hơn, bình thường ăn trưa ở căng tin đoàn, đến hơn sáu giờ tối mới về, đã thế còn phải ngủ trước mười hai giờ đêm, tính ra thì thời gian để nói chuyện với Trình Mạn còn chưa tới sáu tiếng, vậy mà thoáng cái lại mất thêm hai tiếng rưỡi nữa...
Lục Bình Châu quyết đoán nói: “Em phải bù lại cho anh.”
Sau hôm thông báo khôi phục kỳ thi đại học được công bố, các chị vợ quân nhân kết thành từng nhóm để đến chợ đồ cũ và nhà sách Tân Hoa, mua hết những cuốn sách mà các cô ấy có thể giành được.
Dù sao vào lúc này không sợ mua nhiều, chỉ sợ để vuột thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play