Trong hai tháng này, Lục Bình Châu viết rất nhiều thư cho Trình Mạn, lá thư đầu tiên được gửi về sau nửa tháng anh đi, sau đó gần như là hai ngày một lá.
Sau khi Trình Mạn nhận được thư đều viết thư hồi âm, có điều tỉnh Thanh quá xa, muốn gửi chuyển phát nhanh thì cần phải hẹn trước, cho nên hai người gửi thư qua lại nhưng không thể đồng bộ được.
Hơn nữa cho dù viết thư dài tới cỡ nào cũng không giống với việc có người thật, lúc bận rộn còn đỡ, chứ mỗi khi rảnh rỗi là Trình Mạn lại không khỏi nhớ anh, từ sau khi sang tháng bảy là cô bước vào chuỗi ngày đếm lịch, ngóng trông anh có thể về sớm.
Nhưng mãi cho tới hai mươi tháng bảy, Trình Mạn vẫn không thấy bóng dáng anh đâu, cảm xúc của cô ngày càng sốt ruột.
Hình Hiểu Hồng nhận ra sự thay đổi trong cảm xúc của cô, an ủi: “Lần này bọn họ đi làm nhiệm vụ bay thôi, rất an toàn, có lẽ về muộn là vì có chuyện gì đó trì hoãn, không sao đâu.”
Trình Mạn cười khổ nói: “Biết là thế, nhưng em cứ không nhịn được lo lắng.”
“Hai người mới kết hôn mà, từ từ sẽ quen thôi.” Hình Hiểu Hồng rất thấu hiểu tâm trạng của Trình Mạn, lúc cô ấy vừa theo quân cũng thấy rất lo, nhưng bây giờ đã học được bình tĩnh rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT