Lục Bình Châu không úp úp mở mở mà gật đầu nói: “Ừ, anh đưa tiền và phiếu, nhờ đầu bếp Chu mua rồi nấu cho.”
Vốn dĩ anh muốn tự mình xuống bếp, nhưng nếu xin nghỉ chỉ vì ngày kỷ niệm kết hôn thì chuyện bé xé ra to quá, mà không xin nghỉ thì anh lại không có thời gian đi chợ.
Mà cho dù có thể nhờ người ta mua đồ ăn giúp thì chờ tới lúc anh tan tầm về nhà cũng sáu giờ rồi, muốn chuẩn bị một bàn thức ăn thế này, ít nhất cũng phải chờ tới tám giờ mới được ăn, để bụng rỗng chờ hai tiếng, cho dù bất ngờ lớn thế nào cũng bị cơn đói xua đi hết, vậy nên tốt hơn hết vẫn là nhờ người nấu giúp.
Trình Mạn nghe xong, suy tư về rồi hỏi: “Vậy là hôm nay sau khi tan tầm, đầu tiên anh đi lấy hoa, sau đó tới căng tin nhận thức ăn rồi quay về bày ra, chọn lại hoa, chờ em về?”
Lục Bình Châu gật đầu: “Ừ...”
Trình Mạn hỏi: “Chẳng lẽ anh không sợ em không thấy ăn đâu sẽ tới căng tin để ăn trước à?”
“Lúc anh tới căng tin lấy thức ăn đã nói với chị bưng thức ăn ở cửa sổ rồi, nếu em tới lấy cơm thì sẽ nói cho em biết anh đã chuẩn bị đồ ăn, để em về nhà lúc sáu giờ rưỡi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play