Vương Thu Mai nghe xong có chút suy tư, bà muốn hỏi Trình Man chung sống với cha và mẹ kế của Lục Bình Châu như thế nào, nhưng bà lại lo có anh ở đây không tiện hỏi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Vương Thu Mai lấy nấm Tế công ra, lớp bên dưới là nấm Tùng nhung, lớp dưới cùng là nấm khô đều do Lý Xuân Hoa mua.
Vương Thu Mai không nhịn được mà lên tiếng hỏi: “Các con mang nhiều nấm rừng thế này phải ăn đến bao giờ mới hết?”
Món ngon thường thấy ở Lâm Giang chỉ có nấm hương khô và mộc nhĩ, giá cả đều không hề rẻ, loại trước được thêm vào canh hầm để tăng độ tươi, loại sau chỉ mua một ít ngâm với nước rồi xào lên
Mấy loại nấm rừng mà Trình Mạn mang về, Vương Thu Mai chưa thấy bao giờ, cũng không biết phải chế biến thế nào.
Trong thời gian ở Tỉnh Vân, nhà họ Lục không chỉ ăn nấm mỗi ngày mà món ăn nào cũng phải có nấm, Trình Mạn cơ bản đã biết cách làm, cô miêu tả lại cho Vương Thu Mai, hình dùng lại hương vị sau đó nói: “Đây đều là đồ khô, để nửa năm cũng không hỏng, chắc chắn sẽ ăn hết.”
Kỹ năng nấu nướng của Trình Mạn không tốt lắm, nhưng vốn từ để miêu tả đồ ăn lại không ít. Vương Thu Mai ăn xong bữa trưa chưa đến hai giờ đồng hồ, nghe cô nói như vậy bà chảy cả nước miếng, bà nói: “Buổi tối mẹ xào một đĩa ăn thử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT