Mặc dù trước khi cưới Lục Bình Châu, Trình Mạn không có ý định một mình đảm đương việc nhà, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc để anh làm việc một mình, hơn nữa họ kết hôn vào mùa hè, cô có thể giặt quần áo cho họ.
Nhưng sau khi kết hôn Trình Mạn chưa từng giặt quần áo, Lục Bình Châu sau khi tắm xong sẽ tự giác giặt sạch hết quần áo. Vì vậy sau khi kết hôn, ngoại trừ lúc anh đi làm nhiệm vụ, Trình Mạn mới giặt quần áo được vài lần.
Đến khi trời trở lạnh, giặt giũ đã hoàn toàn trở thành công việc của Lục Bình Châu.
Khi ở Lâm Giang, việc do ai làm không quan trọng, dù sao thì khi ở nhà vợ chồng họ muốn làm gì thì làm.
Nhưng đây là tỉnh Vân, là nhà họ Lục, Trình Mạn không biết người nhà anh thấy anh giặt quần áo thì có không vui hay không.
Nghe Trình Mạn nói xong, Lục Bình Châu bật cười: “Em suy nghĩ quá rồi, nhà anh không có chuyện đàn ông làm chủ bên ngoài, phụ nữ làm chủ trong nhà. Từ nhỏ anh đã thấy cha anh giặt quần áo rồi.”
Trình Mạn nghĩ đến khuôn mặt đen như đít nồi của Cha Lục, không mấy tin vào lời của Lục Bình Châu: “Thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play