Khi tàu đến huyện, họ phải bắt xe buýt về xã, tổng tiền vé của hai người là gần ba tệ.
Tính đi tính lại, tiền xe để họ đi về một lượt đã hết sáu mươi ba tệ, khứ hồi sẽ mất một trăm hai mươi sáu tệ.
Ngoài ra, khi cô ấy xin nghỉ phép sẽ bị trừ lương nên chi phí cho mỗi chuyến về nhà sẽ hơn một trăm bốn mươi tệ. Về đến nhà nhất định phải tốn thêm tiền, bảy bảy bốn tám thứ cộng lại thì hai trăm tệ chưa chắc đã đủ.
Cô ấy cũng có kỳ nghỉ trong dịp Tết Nguyên đán, tuy thời gian không dài nhưng có được nghỉ, nhưng tốt hơn là nên tiết kiệm một chút.
Hình Hiểu Hồng không nói hết những lời này. Dù Trình Mạn chưa từng trải qua, nhưng cô cũng không ngây thơ đến mức không biết sự đời, cơ bản đã nghe ra được, thấp giọng nói: “Hai người cũng không dễ dàng gì.”
“Còn phải nói?” Hình Tiểu Hồng chợt nhớ ra: “Đồng chí Lục nhà em cũng là người nơi khác phải không? Năm nay anh ấy không về ăn Tết sao?”
Trình Mạn giật mình: “Chuyện này chúng em chưa thảo luận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play