“Chỉ cần chúng ta làm tốt công việc của mình, mọi người hẳn sẽ không nghĩ nhiều như thế đâu.” Trình Mạn trầm ngâm nói: “Hơn nữa hai đơn vị chúng ta ngang hàng nhau. Nếu vì lo lắng những chuyện này, mà chúng ta phải luôn nhường nhịn họ trong lúc làm việc, thời gian lâu dài nói không chừng còn tưởng rằng Hội Liên hiệp Phụ nữ chúng ta là thuộc hạ của đơn vị họ, trong công việc ắt phải nghe theo chỉ thị của họ.”
Nói đến đây, Trình Mạn ngẩng đầu nhìn sắc mặt Ngô Thuấn Ngọc, thấy bà không vui liền nói tiếp: “Vì để tránh xảy ra loại tình huống này, cháu nghĩ rằng trong việc hợp tác, chúng ta không nên chỉ nhượng bộ, mà còn phải biểu đạt thái độ của mình nữa, nói cho họ biết, chúng ta là đơn vị cùng cấp, Hội trưởng Ngô, thím thấy thế nào?”
Ngô Thuấn Ngọc cười: “Cháu đang ra lệnh cho thím à?”
“Sao thế được!” Trình Mạn vội vàng phủ nhận: “Cháu cảm thấy thím khẳng định nghĩ như vậy…”
Ngô Thuấn Ngọc ngắt lời cô, hỏi: “Ồ? Sao cháu nhìn ra được?”
“Lúc thím nói chuyện với Chủ nhiệm Trần, không hề kiêu ngạo, cũng không tự ti, không nhượng bộ dù chỉ một bước, cho thấy thím không coi chúng ta như cấp dưới của đơn vị bọn họ.” Trình Mạn tâng bốc xong, thuận thế nói: “Thật ra, hôm nay cháu cũng muốn nhịn, chúng ta là đơn vị hợp tác, không cần phải làm ầm ĩ đến mức khó coi, nhưng có lẽ cháu đã ăn nói quá nhẹ nhàng, Vu Xảo Quyên càng ngày càng được đà lấn tới. Lúc ấy cháu vốn tưởng rằng chuyện này sẽ không có tác dụng, cho dù không học được tính cách cứng cỏi của thím, cũng đâu thể mặc cho người ta nhào nặn? Thế là, chuyện thành như vậy…”
Ngô Thuấn Ngọc bị lời của Trình Mạn chọc cười, nói: “Cháu mới kết hôn với Tiểu Lục chưa được bao lâu, sao ngày càng nói chuyện giống cậu ấy vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT