Trình Mạn cảm thấy, mặc dù Ngô Thuấn Ngọc không cao cũng không mập, nhưng vào lúc này, đứng trước mọi người, nói chuyện một cách tự tin, bà ấy thực sự rất nổi bật.
Cô cảm thấy rất may mắn vì mình đã tới đây.
Mặc dù hai bộ phận muốn quyên góp chủ yếu là vật phẩm, bao gồm thức ăn, quần áo và các loại thuốc men, nhưng ngày đầu tiên mọi người không chuẩn bị gì nhiều, chủ yếu quyên góp tiền mặt.
Số tiền mỗi người quyên góp không giống nhau, ít thì một hai đồng, nhiều có thể là năm đồng mười đồng, cũng có người quyên góp năm mươi hoặc một trăm, nhưng rất ít, cả khu nhà không đến mười người.
Trẻ em cũng chủ động quyên góp tiền, số tiền còn nhỏ hơn, từ một xu đến hai xu ba xu, số tiền lên đến một hào cũng ít, lúc này trẻ em đều nghèo, tiền tiêu vặt vượt quá một hào đã được coi là gia đình giàu có.
Cuối cùng, tổng số tiền quyên góp được vào buổi tối hôm đó là hơn hai nghìn.
Số tiền không nhiều, nhưng chỉ có hơn một trăm hộ gia đình trong khu nhà quân đội, trung bình mỗi hộ quyên góp khoảng mười mấy đồng, mà mười mấy đồng vào thời đại này đủ cho một người ở thành phố chi tiêu một tháng tiền ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT