Trình Mạn gật đầu: “Cháu vẫn chưa nghĩ ra, còn phải xem có thể mua được loại hạt giống hoa nào nữa. Nhưng nếu được lựa chọn, cháu muốn mua hoa nào đó dễ chăm, cháu chưa trồng hoa bao giờ, sợ không nuôi được.”
Ngô Thuấn Ngọc nghĩ nghĩ rồi nói: “Dễ nuôi thì có hoa Lan Quân Tử, hoa cúc cũng dễ trồng, trồng ở bên ngoài căn bản không cần để ý nhiều, nếu các cháu muốn trồng loại này thì không cần tìm người mua hạt giống đâu, trong vườn của Tiểu Trương ở nhà số 17 có trồng, thím có thể giúp các cháu xin cô ấy một ít.”
“Có làm phiền thím quá không?” Trình Mạn có chút động lòng, nhưng cũng có chút lo lắng.
“Có gì đâu mà phiền? Mọi người đều ở cùng một khu tập thể, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, nói một câu là được.” Ngô Thuấn Ngọc đổi giọng: “Hơn nữa nếu nói đến phiền, trong khoảng thời gian này là thím làm phiền cháu mới đúng.”
“Làm gì có, cháu chỉ là chuyển động mồm miệng, cũng không có làm gì cả.
Ngô Thuấn Ngọc ai nha một tiếng: “Cháu khiêm tốn quá rồi, cái chuyển động mồm miệng của cháu đã đưa ra những ý tưởng, giải quyết được một vấn đề lớn cho bọn thím, nếu cấp dưới của thím đều là những người như cháu thì thím còn cần phải lo lắng gì nữa.”
Trình Mạn đưa tay vuốt tóc: “Thím khen đến nỗi làm cháu thấy xấu hổ rồi đây này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play