“Một trăm hai thì có bao nhiêu? Với phần ăn nhà mình thì thu mỗi đứa mười lăm đồng một tháng cũng không quá đáng, vậy mà ba người mẹ chỉ lấy hai chục tiền cơm, tính ra thì một năm mẹ trợ cấp chúng không chỉ một trăm hai thôi đâu.”
Trình Mạn suy nghĩ rồi nói: “Nếu mẹ cảm thấy tức thì sau này đừng trợ cấp nữa, thu nhập một tháng của hai cả chị dâu cũng được bảy chục, chỉ cần không tiêu xài phung phí thì vẫn đủ dùng.”
Vương Thu Mai thở dài nói: “Mẹ không định trợ cấp cho bọn chúng nữa, không chỉ không trợ cấp mà Minh Minh ăn cơm ở bên này, mẹ cũng lấy tiền như bình thường, thằng bé còn nhỏ tuổi nên mẹ không đòi nhiều, mỗi tháng mười đồng, một xu cũng không được thiếu.”
“Bọn họ không tự nấu được sao?”
Vương Thu Mai hừ nhẹ: “Nói là không có thời gian đi chợ, dù sao mẹ cũng lười quản bọn chúng, mẹ với cha con ăn ngon uống tốt là được.”
“Cũng đúng.”
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT